Wednesday, September 21, 2016

Chị Trần Thị Như Ý – Người mang tranh thêu tay Huế vươn xa


Chào bạn,
Hôm nay mình xin kể câu chuyện về người chị đi lên với chính đôi bàn tay nhỏ nhắn nhưng ý chí vô cùng mạnh mẽ. Ở chị Như Ý, theo như tôi được biết không có gì có thể làm khó được chị. Chị luôn tràn đầy nhiệt huyết và năng lượng làm cho một người như tôi phải luôn khâm phục và ngưỡng mộ.

Chị Trần Thị Như Ý – Chủ sáng lập Công Ty Cổ Phần Tranh Thêu Tay Huế
Chị Như Ý đã trải qua biết bao thăng trầm của cuộc sống. Từ lúc còn đi học chị đã nỗ lực phấn đấu để có thể vừa làm vừa học. Chị làm rất nhiều việc từ dạy kèm, trông tiệm Internet cho đến phụ quán cơm sinh viên với đồng lương ít ỏi rồi bán hàng tạp hóa ở chợ đến bán hoa, cây cảnh ngày Tết… Tuy không có nhiều thời gian cho việc học, nhưng chị luôn nỗ lực để luôn có thành tích tốt và nhận học bổng của trường.
Nghe chị tâm sự về cái “nhà hàng nhỏ” đầu tiên của chị khi còn là sinh viên năm 2 là tôi không khỏi xúc động. Sau trận bão lụt ở Quảng Ngãi chị về thăm Nội và nhìn thấy cảnh tan hoang, nghèo khổ, lúc đó chị chỉ muốn có thật nhiều tiền cho Nội, cho bà con nghèo mà không làm được… Chính lúc đó làm sự khát khao vươn lên của chị trở nên cháy bỏng và chị phải chạy chỗ này chỗ kia để xin mua thiếu chịu mỗi nơi mỗi ít, về quê nội xin cái nồi nấu cháo của nhà Thờ dòng họ…sau thời gian sắm sắm sửa chuẩn bị mọi thứ khoản tuần thì cái “nhà hàng nhỏ” mơ ước của chị cũng được chào đời.
Vừa đi học vừa đi làm, công việc vô cùng vất vả mà người chị bé nhỏ này đã vượt lên mọi sự khó khăn. Nếu có lần bạn nhìn thấy tấm biển Quán SV thì mời ghé vào, đó chính là nơi có một cô gái bé nhỏ đầy nghị lực đã khởi nghiệp.

Nhà hàng nhỏ đầu tiên của chị Như Ý
Không dừng lại ở bước đi đầu tiên, chị bước thêm bước nữa đến lập nghiệp tại TP Hồ Chí Minh năm 2009, tuy thất bại trong bước này, nhưng điều đó không hề đánh gục chị. Chị lên đường về thăm Huế thương, quê hương yêu dấu của chị và tại nơi đây đã bắt đầu bước đi thứ 3 của chị.
Khi về đến quê, thấy dì và mấy chị đang ngồi thêu mà than khổ quá trời, nào là đang mùa mưa sợ không có hàng, sợ đói, không biết tết sắp đến sẽ như thế nào. Trong đầu chị chợt nghĩ: “tại sao mình không phát triển nghề thêu của ông bà mình để lại, của quê hương yêu dấu của mình mà mải đi tìm những sản phẩm đâu xa, sao mình không tìm đầu ra cho bà con thợ, giúp nâng cao đời sống của người thợ mà phải đi tìm kiếm điều gì đó xa xôi…”

Người con gái Huế bên khung thêu
Nghĩ là làm, chị quay trở lại Thành Phố với những tấm tranh mẫu trên tay, xuất phát lại từ đầu, lại dồn năng lượng cao nhất có thể để vào trận, chị tự nhận trách nhiệm của mình không chỉ là người kinh doanh bình thường nữa, mà phải làm sao phát triển được cái nghề truyền thống độc đáo này và đảm bảo cho cuộc sống của người thợ.
Hiện tại chị là chủ sáng lập Công Ty Cổ Phần Tranh Thêu Tay Huế. Ban đầu chỉ có 4 thợ chính là 3 dì, một chị cho đến nay thợ thêu của chị đã lên gần 50 người, thị trường không chỉ trong nước mà đã phát triển ra nước ngoài.
Điều làm tôi càng thêm quý ở chị đó là chị “luôn đau đáu một nỗi niềm, một ước mơ là làm sống dậy nghề thêu, quyết không để cái nghề của dân tộc mai một. Chừng nào chưa thực hiện được mơ ước này tôi sẽ chưa dừng lại.” Thiết nghĩ sẽ không gì có thể dừng chị lại mơ ước và thực hiện mơ ước. Đó không những là ước mơ riêng cho chính chị mà còn là ước mơ chung cho nghề thêu của dân tộc. Chúc chị luôn năng lượng để thực hiện ước mơ lớn của mình.

Chúc cho ước mơ lớn vươn xa
Nếu bạn đang muốn biết nhiều hơn về người chị phi thường này của tôi, mời bạn ghé qua http://tranthinhuy.com nhé!

No comments:

Post a Comment