Sunday, September 8, 2019

Chỉ cần yên lặng, sẽ bừng sáng lên

Dành một chút yên lặng cho một sáng chủ nhật, thời gian yên lặng thật quý biết bao nhiêu.Nhìn lại cuộc sống của mỗi người được có bao nhiêu thời gian trong yên lặng.


Yên lặng khác với im lặng. Chúng ta im lặng khi đang trong giờ học, đang ngủ, hoặc đang nghe một giai điệu hay. Nhưng khi yên lặng, ta chỉ có có ta thôi, có thân và tâm của ta. Khi ấy, ta cảm giác được hơi thở có dồn dập hay thong thả, có một chút khó chịu ở đầu, tay hay chân ... mà bình thường ta chẳng hề nhận ra, vì ta chẳng để tâm an trú. Tâm ta như con ngựa rong ruổi. Nó vướng vào một cái áo mới ở cửa tiệm mà ta định mua, nó vướng vào những lời nói ngon ngọt bùi tai của người tình, hay nó vướng vào nỗi sợ phải đối mặc với mớ rắc rối chưa giải quyết tại công ty. Những lúc ấy, chúng ta cần lắm yên lặng.


Có một ngày chủ nhật, mình quyết định cho mình thật nhiều yên lặng bằng cách tắt điện thoại di động. Đó là một ngày không có Facebook, không có Zalo, không có shopping online, không thèm nghe chút âm nhạc nào. Ngồi đong đưa trên chiếc võng cạnh bờ sông, gió nhè nhẹ luồn vào bàn chân trần mát rượi, tiếng gà gáy ở nhà hàng xóm, âm thanh của mấy con cá nhỏ ngoi lên mặt nước rồi bơi bơi nhè nhẹ. Mắt thì cay cay do khói bếp từ nồi cơm đang sôi của mẹ.


Ngày chủ nhật ấy, lòng yên đến lạ, nghe được hơi thở mát lúc hít vào và âm ấm khi thở ra. Những bước chân không thể nhẹ hơn, tuy cũng có lúc tâm ta dao động vì những sinh hoạt thường ngày, những câu chuyện mẹ kể. Nhưng rồi ta cũng nghe một cách chăm chú, quan sát thật kỹ hơi thở mình lúc ấy, có lúc dồn dập ở đoạn cao trào, hay một hơi dài khi đến đoạn bất như ý. 

Ngày hôm đó, cuộc sống mình tự động phong phú và rõ ràng nhất, tất cả như vạch rõ ra trước mắt, hiện tại ngay trước mắt. Chợt vỡ òa vì nhận được rất nhiều từ hiện tại. Thì ra từ "PRESENT", hiện tại cũng là món quà, chỉ khi ở hiện tại, người ta mới thật sự sống, mới thật sự bừng sáng rõ ràng. Muốn vậy, yên lặng là điều kiện cần, để ta nhận diện hiện tại rõ hơn, chân thật và sống động với cái tâm tham, sân, si. Nó cứ sinh rồi diệt một cách tự nhiên, mà không yên lặng ta khó có thể nhận ra được.

Yên lặng không thể thiếu trong cuộc sống này, yên lặng để trở về với chính mình, về với hiện tại, bớt rong ruổi ở quá khứ hay tương lai. Vì bởi lẽ, khi ấy ta dễ dàng nhận ra cái tâm ta đi chơi với thời gian, nó sẽ tự quay trở về khi được nhận diện. Nó là một trò chơi trốn tìm thú vị, chỉ khỉ yên lặng mới bừng sáng lên, ta dễ nhận ra tâm ta đang ở đâu trong cái luồng suy nghĩ xuyên không gian và thời gian đó. 

Tất cả như rõ ràng hơn, ta hiểu rõ ta hơn từ yên lặng, để thấy biết ta là nguồn cơn của tất cả vui, buồn, giận hờn, yêu thương, ích kỷ hay vị tha, bao dung.... Hãy cho mình món quà từ yên lặng vào mọi lúc, mọi nơi, để thấy mình thật rộng lớn mà cũng thật là nhỏ bé trong cuộc sống này, để ta yêu người và yêu đời hơn mỗi giây hiện tại.



No comments:

Post a Comment