Sunday, June 16, 2019

Mẹ và con cùng làm "món bánh cúng"



Từ hôm cúng tuần bà ngoại, mẹ có làm món bánh cúng bàn thờ ngoại mà trước đây mình chưa thấy mẹ làm bao giờ. Mẹ bảo là bánh cúng. Lúc trước, bà ngoại mong muốn con cháu cúng bà cỗ chay, không sát sinh các con vật tội nghiệp. Từ đó con cháu cúng tuần đều nấu món chay để tưởng nhớ bà.

Mẹ mình thì cũng bắt đầu gói thử món bánh cúng. Hôm nay, chủ nhật mẹ dạy mình gói thử, rất thú vị và cũng dễ làm. 





Bước thứ nhất, chuẩn bị dây và lá gói bánh. Mẹ dùng lá dừa non và dây làm từ bẹ lá chuối. Lá và dây phải chuẩn bị từ sáng sớm để lá và dây vừa héo một tí, sẽ dễ gói và đẹp hơn. Lá dừa non chọn lá vừa, không to quá cũng không nhỏ quá, bề rộng lá khoảng 2 ngón tay là vừa đẹp. Lá chuối lấy phần bẹ, dùng dao mỏng tước bẹ lá khoảng chừng rộng 5mm. Mẹ phơi trên hàng rào hoa dâm bụt trước nhà đến khi lá tóp lại thì mang vào chuẩn bị gói. Mẹ mình thì hay có thói quen tướt sẵn dây, nếu để lâu sợ dây giòn thì ngâm nước lại trước khi gói bánh là được. 




Bước thứ hai, ngâm nếp và đậu. Mẹ bảo để bánh ngon phải ngâm nếp từ đêm trước, cho hạt nếp nở ra, ngậm nước tròn đều, khi gói bánh sẽ mềm dẻo hơn. Đậu ngâm nước trước khi nấu chín sẽ mềm và bùi hơn. 

Bước thứ ba, xào nếp, đậu và nước cốt dừa. Mẹ bảo để bánh ngon hơn thì trộn nếp, đậu và nước cốt dừa để nếp và đậu ngấm nước cốt béo ngậy. Dừa cha trồng, mẹ chọn loại dừa khô, dày cơm, nên rất béo và thơm.



Bước thứ tư, gói bánh. Đây là công đoạn vui nhất và mình cũng thích chơi nhất. Từng cái từng cái một, mỗi lúc mỗi đẹp hơn. Bong lá gói bánh không dài quá sẽ bị rơi nếp, nếu ngắn quá bánh sẽ không đẹp. Cột vừa tay, nếu lỏng quá bánh không chặt, chặt quá dễ bị nín nếp, không chín đều. Công đoạn này mẹ thì nhanh thoăn thoắt, mình thì hì hụt, hì hụt. Nhưng nhìn lại bánh thì cảm thấy mình thật tài năng. Mình cũng có thể làm được và rất tốt. 




Bước thứ năm, hấp bánh. Bánh hấp bằng bếp củi, hai mẹ con hì hụt thổi lửa, vì ngày mưa, gió nhiều và bếp ẩm khó cháy. Nước đổ ngập hết bánh, khi nấu không đổ nước thêm. Thích cảm giác ngồi chụm bếp, chờ ăn thử cái bánh chín đầu tiên. Cảm giác hồi hộp và rất thú vị.



Bước cuối cùng, ăn bánh. Mẹ canh bánh vừa chín tới lấy ngay một cái, hai mẹ con vừa ăn vừa tấm tắc tự khen. Bánh thật ngon, thật béo, thật bùi, bánh gói thật đẹp. 


Một ngày chủ nhật nhẹ nhàng trôi qua với người tình trăm năm như thế đó. Mẹ con cùng làm cùng kể nhau nghe chuyện một tuần làm việc của con, một tuần ở nhà của mẹ, bạn bè của con và ký ức ngày xưa của mẹ.



Mỗi ngày mỗi ngày qua, tóc mẹ bạc thêm nhiều, mắt con cũng bớt trong veo vì bụi đời. Nhưng người tình con mãi yêu vẫn là mẹ, mẹ mãi mãi là người tình số một, không thể thay thế. Tóc mẹ dẫu bạc thêm, mắt mẹ dẫu nhiều vết chân chim nhưng mẹ mãi đẹp, "mãi yêu".


Chúc mọi người cuối tuần vui vẻ nhé! 



No comments:

Post a Comment