Monday, January 16, 2017

Thư tay viết cho năm 2016




Tất cả mọi chuyện đang hiện ra như một cuốn phim chiếu chậm. Tuổi 27, tôi chọn ở với mình nhiều hơn 26 năm đã sống để mà:
 - Thấy mình thay đổi mỗi ngày, để thấy mọi thứ thay đổi mỗi ngày, mỗi giờ, mỗi phút, mỗi giây, mỗi "ngắn hơn giây".... Con người vốn bé nhỏ đến nhường nào! Và mỗi người đến với thế giới này với vai trò riêng, không ai giống ai. Cá không thể ở trên cây, cây mọc một mình chỉ là cái cây yếu ớt. Là cá thì về với nước, là cây thì trở về rừng. Thiên nhiên là mẹ, mà cũng là người thầy vĩ đại.
 - Thấy mình may mắn khi có thể lựa chọn nắm giữ hay buông bỏ những điều như ý và những điều bất như ý. Từ bỏ thói quen phán xét con nhện "độc ác" để giăng bẫy bắt con ong "chăm chỉ". Vì có vô vàn những thứ vượt khỏi tầm kiểm soát của con người. Và mọi thứ vốn đơn giản như nó là.
 - Cảm ơn, cảm ơn, cảm ơn những điều tuyệt vời và tồi tệ mà tôi đã trải qua. Thành công hay thất bại đều cho ta bài học, dạy ta "thắng không kiêu, bại không nản". Cũng như cọng cỏ khiêm nhường nhưng mạnh mẽ.
 - Cảm ơn, cảm ơn, cảm ơn những người, những việc tử tế và không tử tế tôi đã gặp! (kể cả con Tô lười, ham ăn, ham ngủ, ham chơi  vì đã giúp ta vỡ ra "hạnh phúc thật là cái đuôi con chó")
 - Cảm ơn một năm qua đi và sẽ chẳng bao giờ trở lại. Để ta yêu năm tháng quá khứ, vì có ta vụng dại hôm qua mới có ta hào sảng của hôm nay.
=> Chia tay 2016! Và nếu được làm lại, tôi sẽ chẳng thay đổi bất kỳ điều gì!
----------------------
Vắng trăng

Một đêm viết cho những đêm không viết,
Đêm bồi hồi, sao không vội tìm trăng.
Đêm không vội cho những người không vội
Hẹn đêm sau, trăng sẽ lại tìm sao.

Chúc mọi người an vui!
Nguyễn Thanh Phượng